Nhật ký quên anh! 20.12.2017
Mãi mãi là bao lâu?!?!?!?!
Ai cũng nói thời gian là liều thuốc tốt nhất để quên đi một người mà ta từng yêu thương. Vậy ai cho tôi biết là phải cần bao nhiêu thời gian để một người quên đi một người? 1 năm, 2 năm, 3 năm hay 5 năm?!?
Ngày ....tháng ....năm 2012
Ngày mùa đông se lạnh, có một cô gái nhỏ bé sánh bước bên chàng trai. Họ nắm tay nhau đi hết con phố này đến con phố khác. Đối với họ được bên nhau, cùng cảm nhận cái se lạnh của mua thu, tiếng xe cộ, tiếng cười nói, tiếng chào mời rao bán...- mà họ gọi đó là “tiếng của đời thường”, như thế là đủ thấy bình yên rồi.
- Anh à, anh sẽ yêu em trong bao lâu?! – cô gái khẽ hỏi.
- Lại thế rồi, lại hỏi mấy câu hỏi kiểu ngốc nghếch thế rồi! – anh ngõ nhẹ vào trán cô gái...
- Không biết đâu, anh trả lời đi, trả lời không đúng là em giận đấy!!!
- “Anh sẽ yêu em những ngày nắng, những ngày mưa, những ngày lưa thưa mưa phùn và cả những ngày mây đen ùn ùn kéo đến~~~” – Em đừng mong anh sẽ nói thư thế nhé!! Vậy những ngày mùa đông, không nắng không mưa, cũng chẳng có mưa phùn hay mây đen kéo đến, chỉ có những cơn gió se se lạnh thì sao?
- Vậy thì anh sẽ yêu em trong bao lâu?!!
- “ Anh sẽ yêu em trong 1 ngày. Đó là ngày anh còn sống”. – Câu trả lời này thì quá công thức rồi, kiểu như đáp án mẫu vậy. Anh cũng sẽ không nói như thế đâu~~~
- Hix, vậy là anh không trả lời chứ gì! Giận anh...
- Em! Anh sẽ yêu em cho đến khi nào em tìm được bờ bến.... nơi điểm tựa cuối cùng sẽ là anh!!!
Cô gái mỉn cười mãn nguyện trong vòng tay người yêu...
Ngày.... tháng.... năm 2017
“Anh à, anh sẽ yêu em trong bao lâu? Uhm, anh sẽ yêu em mãi mãi~~~”
Cô gái ấy nở nụ cười mãn nguyện, rất giống em hồi đó.
Mãi mãi?? Vậy mãi mãi là bao lâu? Phải chăng là vô định, là xa xôi mịt mùng, là không có đích đến, là không điểm dừng... Là vô tâm, là vô tình, là khổ đau chới với, là nhung nhớ không nguôi... Là như anh và em. Là không ngày gặp lại....
Một ngày mùa đông se se lạnh, có một cô gái một mình lang thang hết phố này đến phố khác....
Mãi mãi là bao lâu?!?!?!?!